Blog 12A trong trái tim tôi được các thành viên lớp 12A khóa 1992-1995, trường PTTH Hậu Lộc 1 đồng ý thiết lập nhằm chia sẻ thông tin, tạo cầu nối để các thành viên gửi gắm tình cảm của mình. 12A trong trái tim tôi được quản trị bởi vansyttv@gmail.com. ĐT: 0915245396
Thứ Sáu, 19 tháng 11, 2010
CHÚC MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM
Thứ Ba, 16 tháng 11, 2010
CHÚC MỪNG ĐÁM CƯỚI HÙNG, THIỆP
Chủ Nhật, 1 tháng 8, 2010
NGÀY HỘI NGỘ KHÓ QUÊN
QĐND - Thứ Sáu, 30/07/2010, 17:44 (GMT+7)
“Các cậu vào bộ đội, nhớ giữ gìn sức khỏe và phát huy truyền thống 12A nhé !” – Bí thư chi đoàn Ngô Thế Anh mắt nhòe lệ, nói như vậy trong buổi tiễn chân 6 thành viên của lớp 12A nhập ngũ. Nắng miền Trung bỏng rát da người, từng chùm phượng vĩ lã chã rơi… Hành trang trở thành người lính của chúng tôi đong đầy những ký ức về lớp chuyên toán thời trung học với bao kỷ niệm yêu thương như thế!
Mới đó mà đã 15 năm! Thời gian biến những cậu học trò mảnh dẻ, rụt rè ngày nào trở thành những sĩ quan quân đội với quân hàm đại úy, thiếu tá và cùng về hạnh ngộ trong ngày họp lớp 12A, Trường THPT Hậu Lộc 1 (niên khóa 1992-1995) tại Sầm Sơn (Thanh Hóa) vào giữa những ngày hè chói chang ánh nắng và rực màu phượng vĩ. Lớp 12A ngày ấy bao gồm 28 “công tử” và 14 “tiểu thư” cùng chung một điểm là hầu hết đều con nhà nghèo nhưng giàu khát vọng, thông minh, ham học hỏi và… rất nhiều người mơ ước trở thành sĩ quan quân đội.
Gặp nhau, nhắc lại giấc mơ xưa cũ, cựu Bí thư chi đoàn Ngô Thế Anh ngồi tiếc rẻ vì ngày ấy, Thế Anh làm hồ sơ thi vào Trường Sĩ quan Lục quân 1 nhưng bị loại ngay từ vòng đầu bởi chiều cao không đạt tiêu chuẩn. Nguyễn Việt Hùng, một trong những anh chàng học giỏi nhất lớp, bây giờ đã là tiến sĩ khoa học thì nhớ lại ước mơ trở thành bác sĩ quân y thuở trước. Cũng chẳng chịu kém cạnh, nhiều cô gái lớp 12A mơ ước trở thành… tướng lĩnh quân đội như Hà Thị Hoài Thanh. Thật tiếc, hồi đó, các học viện, nhà trường quân đội không tuyển nữ nên Hoài Thanh không thực hiện được giấc mơ của mình, song giờ thì cô cũng đã là giám đốc một doanh nghiệp làm ăn tại Hà Nội.
Họp lớp sau 15 năm ra trường giữa thị xã du lịch Sầm Sơn, tưởng như những người lính thực thụ của 12A sẽ khó có cơ hội tề tựu. Thế mà gần đủ! Nguyễn Văn Đô, sĩ quan pháo binh hiện đóng quân ở Tây Nguyên đã chủ động không đi phép Tết từ năm ngoái để có cơ hội gặp gỡ bạn bè trong mùa hè năm nay. Đỗ Văn Huy, một đại đội trưởng giỏi của Đoàn B16 (Quân khu 2), suốt hơn chục năm “lặn” mất tăm trong bạt ngàn núi rừng Tây Bắc nay bất chợt xuất hiện mang theo tiếng cười giòn tan và hào hứng hát tặng bạn bè bài hùng ca “Giải phóng Điện Biên”. Ngô Văn Ba, chàng trai “tý hon” nhất lớp, 3 năm chuyên ngồi bàn đầu vì quá nhỏ, nay “lớn bẫng” trở thành bác sĩ quân y đang học chuyên khoa tại Học viện Quân y. Trần Đình, “cậu bé” hay nghịch ngầm và làm thơ trào phúng của lớp nay đã mang quân hàm thiếu tá sau nhiều năm "đèn sách" tại Học viện Chính trị Quân sự (nay là Học viện Chính trị) và tốt nghiệp năm 2000… Biết bao kỷ niệm của những người lính 12A được kể lại. Một thời gian dài, tất cả học viên năm đầu của các học viện, nhà trường quân đội phía Bắc đều tụ về Đơn vị B6 (Đoàn B08, Binh đoàn Quyết Thắng) để huấn luyện “tạo nguồn”. Cánh lính trẻ gọi đó là nơi “làm quen với môi trường lính”. Những “chàng lính 12A” dù học ở các trường khác nhau nhưng cùng tụ về đó, lại cùng nhau chia ngọt sẻ bùi trong năm đầu quân ngũ, cùng nhắc nhau: “Truyền thống 12A là đoàn kết và ý chí, giữ vững nhé”. Một lời nhắn nhủ ngắn gọn vậy thôi nhưng cũng đủ để vượt qua những gian khổ đầu đời quân ngũ, vì trong ba lô của các chàng lính trẻ 12A ngày ấy còn có cả những tờ giấy báo trúng tuyển của các trường đại học như Bách khoa, Tổng hợp… ở Thủ đô Hà Nội sôi động.
Thầy giáo Trần Đức Hoàn, nguyên Chủ nhiệm lớp, tuổi đã xấp xỉ lục tuần, mái tóc thầy đã bạc trắng, ngồi nhìn lũ học trò tinh nghịch thuở nào nay hết thảy đã phương trưởng, mỉm cười hạnh phúc và nói: “Thầy đã chủ nhiệm không biết bao nhiêu lớp chuyên toán, khóa nào cũng rất cá tính và hiếu học. Lớp các em nổi bật, được thầy nhớ lâu vì rất đoàn kết, biết yêu thương lẫn nhau”.
Thầy nói rồi mắt rớm lệ. Tiến sĩ khoa học trẻ Nguyễn Việt Hùng mắt cũng chớp chớp, đỏ hoe kể lại chuyện ngày xưa nhà Hùng nghèo, mẹ mất sớm, Hùng tính bỏ học để đi làm thuê phụ giúp bố thì Bí thư chi đoàn Ngô Thế Anh cùng một số bạn khác kéo đến, kiên quyết không cho Hùng bỏ học. Lớp trưởng Phạm Duy Thực còn họp kín, kêu gọi mỗi người góp một, hai nghìn đồng, các thầy cô biết tin cũng tham gia đóng góp, được tất thảy mấy chục nghìn đồng, mua tặng Hùng chiếc xe đạp. Chiếc xe trở thành lời nhắc nhở, thôi thúc Hùng lao vào học, đạt giải cao trong kỳ thi học sinh giỏi quốc gia, rồi nhận được học bổng đi du học ở Pháp. Nghe Hùng kể, Hoàng Đức Tiến, giờ là đại úy cảnh sát, đang công tác tại Công an tỉnh Thanh Hóa, cũng bùi ngùi nhớ chuyện thuở học trò. Nhà Tiến nghèo lắm, không có nhà, phải đi ở nhờ một góc kho thóc của hợp tác xã. Các bạn trong lớp đến chơi, Tiến không tiếp mà lỉnh đi chỗ khác…
“Một nhịp cầu bắc qua sông lớn/Một công tình thủy điện nguy nga/Là giáo sư hay là bác sĩ/Cũng bắt đầu từ một chữ A” – có một nhà thơ đã viết như vậy. Trong hành trang trở thành người lính của những cậu học trò 12A thuở ấy, luôn có một chữ A trong trái tim. Chữ A ấy giúp họ vượt qua tất cả để hoàn thành nhiệm vụ. Thời gian có thể lấy đi nhiều thứ trong ký ức, nhưng kỷ niệm thuở học trò sẽ luôn là dòng sông tắm mát và nuôi dưỡng tâm hồn họ, đúng như câu thơ mà cựu Bí thư chi đoàn Ngô Thế Anh, nay là cán bộ của Liên đoàn lao động tỉnh Thanh Hóa đọc trong ngày họp mặt: “Dù đi tung cánh bốn phương/Ơn thầy, tình bạn, nghĩa trường đừng quên”.
Hồng Hải
-----------------------
Các bạn 12a thân mến! Hồng Hải đã có bài về ngày gặp mặt của lớp trên báo Quân đội nhân dân online. Mình copy về để các bạn cùng đọc và ôn lại những kỷ niệm khó quên đó nhé. Chào thân ái!
Thứ Hai, 19 tháng 7, 2010
Thứ Bảy, 3 tháng 7, 2010
THƠ HỒNG HẢI
Ngoái lại
Rồi sẽ có một ngày ta ngoái lại
Bạn bè ơi khi ấy có còn nhau
Cơn lốc đời đưa đẩy bạn về đâu
Ta ngoái lại tìm nhau e mất dấu
Ta ngoái lại tìm nhau mong ẩn náu
Góc bạn bè âu yếm, cảm thông ơi
Ta ngoái lại, rụng rời đôi cánh mỏi
Góc bạn bè tin cậy, bớt chơi vơi
Ta ngoái lại nhìn nhau đừng sỏi đá
Đừng dập dìu chi nữa trái tim hoang
Thôi đừng nhớ, đừng quên, đừng xa vắng
Xin một lần tha thứ, thuở lang thang
Tha thứ nhé, bạn ơi ngày cay đắng
Ta quẩn quanh nuôi giữ xót xa mình
Tha thứ nhé những niềm vui không vóc dáng
Thủa yêu mê bè bạn khuất xa dần
Rồi sẽ có một ngày sau tháng ngày dâu bể
Chúng mình cùng ngoái lại tìm nhau
Ta nói yêu thương khi mắt đổi thay màu
Bàn tay héo cầm lâu cho ấm mãi
Trái tim héo, nụ cười xưa dẫu héo
Chỉ xin đừng tàn lụi chút niềm tin
Dẫu mong manh vụn vỡ chẳng nguyên lành
Xin hãy có một ngày nhen nhóm lại